Các bài viết của Đức Cha Lambert: Dốc lòng

Các bài viết của Đức Cha Lambert: Dốc lòng

 Dốc lòng

(1662, tại Tenasserim)

Dốc lòng của các thừa sai trước khi rời Tenasserim.[1]

Các thừa sai càng ngày càng rời xa quê hương xứ sở mình và tiến gần đến mảnh đất mà Thiên Chúa hứa ban cho họ. Họ luôn đón nhận được thêm tình thương xót và ánh sáng tinh tuyền từ Chúa Giêsu Kitô. Lòng nhân hậu vô bờ của Chúa buộc họ phải thường xuyên nghĩ rằng họ có thể đáp trả lại tình yêu của Ngài bằng những dấu chứng một lòng trung thành lớn lao hơn. Do vậy, họ đã khẩn nài lâu giờ trước Thiên Chúa rất nhân từ để học biết cách nào có thể làm đẹp lòng Thiên Chúa cho trọn hảo.

Câu trả lời họ nhận được chính là hãy giữ và thực hành các lời khuyên Phúc Âm theo mức độ mà Ngài đòi hỏi họ phải thi hành ; hơn nữa, họ phải biết rằng không có gì trong Phúc Âm mà không phải là luật mến Chúa và yêu người, đó là điều mà họ buộc phải giữ vì ơn gọi cao cả và thiêng liêng của họ.

Nhận thức được điều đó khi nguyện ngắm, các thừa sai đã hạ mình khiêm tốn và thấy ra rằng họ phải nhắm tới một mục đích cao cả hơn trong các hoạt động và trong việc thực tập các nhân đức. Họ cũng nhận ra rằng cho tới nay họ đã sống một cách quá tầm thường và ít phù hợp với bậc sống của mình, bậc sống đòi hỏi một sự tự hủy hoàn toàn cả bên ngoài lẫn bên trong.

Sau khi trao đổi với nhau về những đòi hỏi rất chính đáng của một vị Thiên Chúa đã yêu thương họ đến thế, họ đã quyết tâm đón nhận và tuân theo sự hướng dẫn tinh tuyền từ nội tâm. Tâm nguyện này lại được củng cố thêm ngay sau đó bằng những đặc ân mới của Chúa, khi Ngài đòi hỏi họ từ nay trở đi hãy thực hành tất cả những lời khuyên Phúc Âm về sự hãm mình khổ hạnh nội tâm và nhiều khổ chế bên ngoài.

Thật vậy, lòng nhân từ Chúa đã cho họ có nhiều cơ hội phải vui chịu khi mình bị khinh dể, cầu nguyện cho kẻ đối nghịch với mình, được chịu nhiều cuộc bách hại nhỏ bé, chịu mất những khoản tiền đáng kể hơn là dùng luật pháp bản xứ để kiện cáo ; tóm lại, họ rất đỗi vui mừng khi thấy mình bị hạ xuống đến như thế, do hành động của Chúa, mà không bao giờ làm theo ý mình.

Cách hành động đó, ban đầu dường như là không tài nào thực hiện nổi và rất nghiệt ngã, tuy nhiên sau đó lại tràn đầy thiện hảo, êm dịu và ủi an. Điều khó khăn nhất là tự thuyết phục mình tin được như vậy, là tin vào Phúc Âm, với sự vâng phục như một tín hữu đích thực vâng giữ lời Con Thiên Chúa và đem ra thực hành, để không là kẻ vô ơn đối với lòng thương xót của Ngài.

Các thừa sai, nhận biết Thiên Chúa đòi hỏi nơi họ việc thực hành trên, đã quyết định thường xuyên cùng nhau hội thảo về tất cả những sự Thiên Chúa gởi đến cho họ, để họ có thể dốc hết sức thực hành theo những lời khuyên dạy của Đức Giêsu Kitô Chúa chúng ta, nhờ ơn thánh của Ngài.

[1] Résolution des missionnaires avant leur départ de Tenasserim : AMEP, tập 121, trang 627-628.

Thông báo
Chat Facebook (8h-24h)
Chat Zalo (8h-24h)
0338698531 (8h-24h)