DI CHÚC
Nhân danh Cha, và Con, và Thánh Thần.
Tôi ký tên dưới đây, Giám mục hiệu tòa Bêrytê, đại diện tông tòa xứ Đàng Trong và nhiều nơi khác, biết rằng giờ chết thật vô cùng bất định, và nếu người ta chờ đợi để sắp đặt mọi sự vào lúc bệnh hoạn cuối đời, người ta sẽ rất liều mình không thể thực hiện được. Chính trong suy nghĩ đó mà nay, lúc hoàn toàn mạnh khỏe về thể xác và tinh thần, tôi tuyên bố qua bản di chúc này và là ý muốn sau cùng của tôi, những điều sau đây:
Điều Một – Tôi ao ước sống và chết trong niềm tin của Hội thánh Công giáo, tông truyền và Rôma, và trong sự vâng phục trọn vẹn đối với Đức Thánh Cha.
Điều Hai – Tôi lưu lại cho nhà thờ của quý cha Dòng Tên ở Macao, tượng Thánh giá mà bào đệ của tôi đã trối lại cho tôi mấy ngày trước khi qua đời, để chứng tỏ tình cảm mà tôi dành cho quý cha,
Điều Ba – Tôi ước mong rằng tại Pháp, ngay khi được tin tôi qua đời, người ta hãy tổ chức nghi thức cầu hồn và dâng thánh lễ suốt một năm trong giáo xứ Vocsières[1], thuộc Giáo phận Lisieux, nơi mà tôi là lãnh chúa[2] và chủ nhân danh dự, để xin cho tôi cũng như cho các thân quyến và bằng hữu của tôi được an nghỉ ngàn thu.
Điều Bốn – Tôi để lại cho Chủng viện đã được thiết lập nhằm lo việc hoán cải dân ngoại tại Paris, nơi khu phố Saint-Germain của Paris, tất cả mọi tài sản thuộc về tôi lúc tôi từ trần, thuộc bất kỳ loại nào, từ tiền cho thuê nông trại, của cải thừa kế, các lợi tức thường niên và bổng lộc của chức vụ, các khoản thu nhập, các công trái, v.v., nói chung, tất cả những gì tính được là tài sản để lập nên một ngân quỹ dùng vào việc thiết lập và duy trì Chủng viện của Giáo phận Tông tòa Đàng Trong và việc chăm sóc các kẻ ngoại đang học đạo, các tín hữu và các chủng sinh được nuôi dạy trong Chủng viện ấy. Vì việc này, tất cả ngân quỹ trên sẽ được sử dụng ngay sau khi việc trao chuyển tiền bạc được thực hiện tại kinh thành Xiêm La để tạo lợi tức cho mục đích ấy.
Điều Năm – Chớ gì ngài Favery Fermanel, giáo sĩ, hay những ai có quyền xử lý và thu nhận những lợi tức của tôi, do sự ủy quyền của tôi, sẽ không thể bị bó buộc bởi những người thừa kế của tôi, hay bởi bất kỳ người nào, phải phúc trình công việc điều hành sản nghiệp của tôi, cũng như việc tha nợ cho ai do họ thực hiện ; nhưng họ chỉ phải trình bày tình trạng tổng quát về các khoản thu và chi của họ cho quý Bề trên và Giám đốc của Chủng viện Thừa sai Hải ngoại Paris mà thôi. Sau khi khóa sổ sách, những gì còn lại trong tay họ sẽ được nhập vào với những gì còn lại cho tôi trong khoản phải trả và phải thu vào lúc tôi qua đời. Tất cả những khoản ấy sẽ được sử dụng chung với nhau vào việc thiết lập Chủng viện cho Giáo phận Tông tòa Đàng Trong.
Điều Sáu – Tôi khẩn khoản xin quý Bề trên và quý Giám đốc của Chủng viện Paris hãy thương tình vui lòng thực hiện di chúc này của tôi, mà chính tay tôi đã viết và ký tên tại kinh đô Xiêm La, trong Giáo xứ thánh Giuse, ngày 22.7.1675, vào năm thứ 52 của tuổi đời tôi.
Hơn nữa, tôi cho anh Vinh Sơn Pinheroa, thông dịch viên tiếng Xiêm La của tôi, hai quan tiền ca-ti[3], tương đương với tiền Pháp là 300 quan tiền livre, vì sự phục vụ tận tình của anh dành cho tôi và tôi hy vọng anh sẽ phục vụ việc truyền giáo của chúng ta.
Ký tên :
Pierre, Giám mục Bêrytê, Đại diện Tông tòa xứ Đàng Trong.
[1] Có lẽ là Boissières.
[2] Ngài là lãnh chúa, vì là chủ nhân của lãnh địa kế thừa từ gia tộc.
[3] Tiền của Xiêm La, thế kỷ XVII.