
Tôi thầm thích tu từ thuở tí tẹo. Tới thời trưởng thành tôi tiếp tục thích tu. Thời thực tại, tôi thấy tu thật thích. Tôi tiến tới tu thật từ từ, thanh thoát. Thú thực, tôi thấy tôi thật tầm thường. Thấy thế, Thầy thánh thiện tuôn tràn tình thương, thôi thúc tôi tiến tới tu. Tôi tiếp tục tìm theo thôi thúc. Tôi tường thuật truyện tôi tu tuần tự theo tiến triển, tất thảy thích thì tìm tập tu.
Thấy tôi thích tu, tía tôi thủ thỉ: “Thôi! Thấy thế thì thích thôi, tía thấy tu thì thiệt thòi, thiếu thốn, thiếu tiền tiêu”. Thấy tía thẳng thắn tôi thẹn thẹn. Tôi trịnh trọng tìm tới thím tỉ tê. Thím tiếp: “Tốt thôi, thím thấy tính tình thì thật thà, trung thực, thẳng thắn, thường thánh thiện, theo thím thì tiến tới tu”. Thím thành thật trách tôi thiếu tinh thần. Theo thím, thích thì tức tốc thu thập tư trang tiến thẳng tới tập tu. Tuy trách thế, thương tôi thím trấn tĩnh: Tuổi trẻ trung thành, thích tu thì tất thắng thôi. Thấy thím thường trầm tư, tính toán thận trọng tôi tán thành. Tôi tiếp: “Thế thì tiến tới tu thôi”.
Thứ tư tuần tới thật thuận tiện, tiết trời trong trẻo. Tư trang thu tích tinh tươm, tôi thấp thỏm tiến tới thành thị tập tu. Tôi thấp thỏm, thập thò trước thềm thì T tiến tới trước tôi thủ thỉ: “Tới tập tu thử thì theo tôi”. Tôi theo T tới tầng trên. T thật tinh tế, thấy tôi thiếu tự tin thì trấn tĩnh: “Trông thì thấy tu thiếu thốn, thiệt thòi. Tuy thế, tu thanh thoát, tự tại thật.” Tôi tủm tỉm, thiếu tự tin thừa thẹn thùng. T tiếp: “Thôi! Tối tới Thánh Thể thì tìm thấy thực tâm thôi thúc”. Tối tối, tôi tìm tới Thánh Thể. Trước Thánh Thể, tôi thấy trào tràn thánh thiêng, trái tim tôi thổn thức. Tôi trầm tư, thì thầm trước Thánh Thể. Thánh Thể tiếp thêm tinh thần, truyền thêm tự tin, thành thử trái tim tôi thấy tỉnh táo, tràn trề tin tưởng tiến tới tập tu.
Tối thứ tư tiết trời thật trong trẻo, trăng thượng tầng treo trên tháp tầng thượng. Thời tiết thì thuận tiện, tôi thì thao thức, trằn trọc, thấp thỏm thừa tỉnh táo. Tôi tỉnh tới trời tờ tờ tỏ tỏ thì thấy tiếng teng teng. Tất thảy tập thể tức tốc tỉnh táo trải truốt tinh tươm, thay tư trang tìm tới tiệc Thánh Thể thần thiêng tiếp thêm trong trái tim, tâm trí, tinh thần sự tỉnh táo tức thời.
Thấm thoát thoi trôi, tôi tập tu tuần tự tiến triển từ: Thanh – Tiền – Tập tới thời Tuyên tạm, tất thảy thập tứ tết trôi. Tôi thấy tu trong tâm thanh thản, tự tại; trái tim trở thành trẻ thơ trong trắng, tính tình thì thấy tiến triển tốt. Tôi tìm tòi thu thập tính tôn trọng tập thể, tiễu trừ tính tự ti, tìm thêm tính tự tin thẳng thắn, tiếp thêm túi thánh thiện, thêm thêm tải tình thương, tiến tới thau tôn trọng, tìm thêm tàu tín thác, tiếp thêm thuyền trung thành. Thấy thiếu, tôi tìm thêm trong tuyển tập trọn truyện thánh tiếp thêm tinh thần thanh thoát, tín thành. Thông thường thì tôi tiếp thêm tinh thần từ Thánh Thể. Tối tối, tôi thường tới trước Thánh Thể thân thưa tất thảy tình tiết tôi trải từ tỉnh thức tới tối. Trước Thánh Thể, tôi thấy tôi thật trần trụi, thật tầm thường. Thầy tình thương, Thầy thánh thiện trào tràn trên toàn thân tôi. Thầy thánh thiện tái tạo tôi, tẩy trừ tội tình thay thế thánh thiện, thức tỉnh tôi tiến tới thực tập tính tốt, tu tập toàn thân trở thành trung tâm trao tặng tình thương, truyền tải tha thứ, tiếp thêm tinh thần tương thân, tương trợ.
Từ thuở tập tu tới thời thực tại, Thầy thánh thiện tiếp tục trào tràn tình thương trên tôi. Trái tim tôi thuộc trọn Thầy thánh thiện. Tôi tập theo Thầy treo trên thập tự, tôi tập theo Thầy trao tặng tình thương,…Tôi tự thú, tôi theo Thầy tới thời tôi thuộc triều thần thánh trên trời tán tụng: “Thánh! Thánh! Thánh!”
Tự Hỏi