Con Cần Chúa

Con Cần Chúa

Thứ Sáu Tuần Thánh – ngày mà bầu trời như nín thở, mặt đất se lại trong nỗi hiu quạnh. Trước cây Thánh Giá trơ trọi giữa cung thánh, tôi quỳ xuống trong thinh lặng. Không có lời nào đủ để diễn tả. Chỉ còn trái tim chân thành, và đôi mắt khẽ khép lại, lặng nhìn Đấng đã chịu đóng đinh.

Giây phút ấy, tôi cảm nhận rõ hơn bao giờ hết: trái tim mình thật nhỏ bé, mong manh và yếu đuối. Chúa không đòi tôi làm điều lớn lao. Ngài chỉ mời gọi tôi yêu như Ngài đã yêu – một tình yêu âm thầm, tự hủy, hy sinh đến quên mình, không cần thấy kết quả.

Là một nữ tu Mến Thánh Giá, tôi được sinh ra từ Thập Giá và sống linh đạo trong chính khuôn hình đó. Đời tôi cũng phải được đẽo gọt bởi chính Thánh Giá – nơi tôi chỉ ước ao có Chúa trong từng nhịp sống, từng khoảnh khắc của đời mình. Và tôi chỉ mong rằng: Chúa biết tôi cần Ngài.

Hôm nay, toàn thể Giáo hội bước vào Thứ Sáu Tuần Thánh – một ngày trong Tam Nhật Thánh, đỉnh cao và linh thiêng nhất trong năm Phụng Vụ. Không có Thánh Lễ, không chuông ngân, không ánh sáng lung linh của nến hoa… Chỉ còn cây Thánh Giá đứng giữa gian cung thánh – cô tịch và trần trụi, gánh lấy tội lỗi cả nhân loại. Một tình yêu tự hiến đến tận cùng – chết đi để ban sự sống.

Tôi quỳ lặng trước Thánh Giá, lòng dõi theo từng dấu tích Thương Khó của Đấng đã yêu tôi đến cùng. Từng vết thương trên thân thể Ngài như lời mời gọi tôi hãy can đảm bước vào mầu nhiệm tự hủy – một tình yêu hy sinh phục vụ tha nhân đến quên mình.

Với linh đạo Mến Thánh Giá, Thập Giá không chỉ là một biểu tượng, mà là hình bóng khắc sâu trong tâm hồn. Chính điều đó giúp tôi nhận ra giá trị đích thực của đời tu. Đích đến của tôi không phải là vinh quang, quyền lực, hay những điều hào nhoáng của thế gian. Mà là có Chúa đồng hành trong từng bước chân, trong những việc âm thầm, và ngay cả giữa những khổ đau, tôi biết Chúa vẫn ở đó – âm thầm xoa dịu, chữa lành, yêu tôi đến chết, và chết vì yêu.

Từng bước chân Chúa đi – từ Vườn Dầu đến Núi Sọ – là từng bước mời gọi tôi bước theo. Không phải để than khóc, mà để sống lại, ở lại, và kết hiệp với Ngài trong mầu nhiệm tình yêu cứu độ.

Trong sự tĩnh lặng của ngày hôm nay, tôi như được sống lại lời “Xin Vâng” của những ngày đầu bước vào đời tu. Tên gọi “Nữ Tu Mến Thánh Giá Hà Nội” không chỉ là một danh xưng, mà là một lời mời sống – một ơn gọi cần được tôi yêu mến, thực hành và trung tín mỗi ngày.

Thập Giá không chỉ là đau khổ, nhưng là con đường dẫn đến sự sống – sự sống vĩnh cửu. Chính từ nơi Thánh Giá ấy, tôi học được thế nào là tình yêu thật: một tình yêu không điều kiện, không toan tính, dám quên mình và sống trọn vẹn cho người khác.

Tôi thầm tạ ơn Thiên Chúa vì sự tĩnh lặng của ngày Thứ Sáu Tuần Thánh. Có lẽ Ngài đang nhắc tôi hãy dành nhiều thời gian hơn để đến bên Ngài, chiêm ngắm Ngài, và sống với Ngài. Trong sự lặng lẽ ấy, tôi được nhắc nhớ về những giới hạn, những yếu đuối của chính mình – được mời gọi để chết đi mỗi ngày cho những điều cũ kỹ, những thói quen chưa lành mạnh trong tương quan với tha nhân.

Lạy Chúa Giê-su,
Giữa một xã hội đầy ồn ào và hối hả, xin cho con được sống lại những giây phút thánh thiêng mỗi ngày. Vì chỉ nơi Chúa, con mới tìm thấy sự bình an đích thực, nơi mà con học được cách yêu thương, tha thứ và trao ban chính mình.

Xin dạy con biết sống – biết yêu – và biết say mê Thánh Giá,
Để dù con ở bất cứ nơi đâu,
Con vẫn luôn trung thành với châm ngôn đời tu:
“Đức Giê-su Ki-tô Chịu Đóng Đinh là đối tượng duy nhất của lòng trí con.”

Xin giữ con vững bước và trung tín trong ơn gọi,
Vì hơn bao giờ hết – con cần đến Chúa.

Maria Nguyễn Loan
Học viện MTG Hà Nội

 

Thông báo
Chat Facebook (8h-24h)
Chat Zalo (8h-24h)
0338698531 (8h-24h)