
Tháng Mười đã về! Trời cao trong xanh, gió se lạnh và trong lòng tôi chợt vang lên âm thanh quen thuộc: Tiếng hạt Mân Côi lách tách trong tay bà ngoại. Ngày xưa, khi còn bé, tôi thường nằm bên hiên nhà nghe bà lần hạt. Khi đó, tôi chưa hiểu hết những lời kinh ấy, chỉ thấy bà đọc đều đặn, đôi môi mấp máy, đôi mắt khép hờ như đang trò chuyện với một người thân rất gần.
Lớn lên, tôi mới hiểu: Chuỗi Mân Côi không chỉ đơn thuần là lời kinh mà còn là dòng chảy dẫn ta vào mầu nhiệm suy ngắm cuộc đời Chúa Giê-su qua cái nhìn và trái tim Mẹ Ma-ri-a. Từ lúc nói lời “xin vâng” đến chân thập giá, Mẹ đã ôm trọn niềm vui và nỗi đau của Con. Chính Mẹ dạy tôi đến với Chúa bằng tâm tình lặng lẽ “suy đi ngẫm lại trong lòng” qua từng hạt Mân Côi.
Trong nhịp sống hôm nay, niềm vui, ánh sáng, nỗi đau và hy vọng luôn đan xen với nhau. Khi hạnh phúc, tôi lần hạt để dâng lời tạ ơn; khi mệt mỏi, lời kinh nhắc tôi kiên nhẫn; khi lo âu, những hạt nhỏ bé trở thành chỗ tựa bình an. Với tôi, mỗi hạt kinh không chỉ là gỗ hay đá, mà là dấu ấn của một hành trình đức tin được dệt bằng tình yêu và sự tín thác. Chuỗi hạt nhỏ bé nhưng là sợi dây nối đất với trời, trái tim yếu đuối của tôi với trái tim từ mẫu của Đức Ma-ri-a và Thánh Tâm Chúa Giê-su.
Và hôm nay, không còn là bà ngoại nhưng tôi được ngắm nhìn những chị lớn tuổi trong Hội dòng. Dù giọng không còn hay, hơi thở không còn dài, các chị vẫn cầm chuỗi Mân Côi. Một hình ảnh âm thầm mà mạnh mẽ: đức tin không đo bằng sức lực nhưng bằng tình yêu kiên vững. Lời thì thầm đều đặn, đôi môi mấp máy, đôi mắt khép hờ như đang trò chuyện với một người thân rất gần. Có phải các chị đang trò chuyện với Chúa – Đấng mà trọn đời các chị yêu mến?
Tiếng hạt Mân Côi lại vang lên – Người nữ tu Mến Thánh Giá ngày nào giờ chính là tôi. Trong những hạt kinh đơn sơ, tôi học sống vâng phục, tín thác và yêu thương đến tận cùng. Tôi đang tiếp nối bước chân tiền nhân để chuỗi Mân Côi trở thành nhịp tim đời dâng hiến.
Hạt lách tách – âm thanh quá quen thuộc
Nối gần khoảng cách của biết bao trái tim.
Mẹ dạy con đếm cảm nếm từng hạt
Cùng suy gẫm một Thiên Chúa Tình Yêu.
Tháng Mười lại về! Tôi chợt nhận ra: Đời sống thiêng liêng không cần gì lớn lao, chỉ cần những hạt kinh rơi đều, những giây phút lặng lẽ phó thác và một tấm lòng đơn sơ. Chính từ đó, chuỗi Mân Côi trở thành sợi dây nhỏ bền chặt nối đời tôi vào Tình Yêu lớn muôn đời.
Maria Mn