Cuộc sống truyền giáo không tẻ nhạt
Sáng mai tiếng chim quyện tiếng kinh
Những khi tham dự cùng dân Chúa
Giờ kinh lại thêm sắc – điệu – từ.
Gia đình sáu người nhưng phân nửa
Nửa nói tiếng Kinh nửa tiếng Mường
Với hai âm điệu Đáo (Kinh) và Mọi (Mường)
Viết nên cuộc sống nhiều niềm vui.
Bốn phương đều yên bình tĩnh lặng
Đâu đây tiếng dế vọng gần xa
Thỉnh thoảng lại vài con Chô Chố (Châu Chấu)
Bay lên nhảy xuống tạo tiếng đàn.
Tự lòng ngẫm nghĩ việc xưa nay
Đường xá xa xôi ngại thế này
Các nhà truyền giáo không quản khó
Gieo mầm Lời Chúa vào nơi đây.
Nối tiếp bước đi ngày xưa ấy
Nữ tu Thánh giá đã lên đường
Mường Riệc trở thành quê hương nữa
Sướng khổ chung chia với dân làng.
Leo đồi xuống suối chân không mỏi
Có khi gặp phải vài “é tru” (phân trâu)
Đất cát dính quần khi mưa đến
Nhưng vui khi có Chúa đi cùng.
Cộng đoàn Mường Riệc